Seamus Heaney sinh năm 1939 ở hạt Derry, Bắc Ireland. Ông xuất bản tập thơ đầu năm 1966, theo sau là các tập thơ, phê bình, và dịch phẩm đưa ông đến vị thế là một trong những nhà thơ hàng đầu của thế hệ mình. Ông được trao giải E. M. Forster năm 1975, giải Nobel văn chương năm 1995, hai giải Whitbread vào các năm 1996 và 1999, giải Irish PEN năm 2005, giải T. S. Eliot năm 2006, giải David Cohen năm 2009, giải Forward cho tập thơ xuất sắc nhất năm 2010, và giải công nhận trọn đời của giải thơ Griffin năm 2012. Ông qua đời ở Dublin năm 2013.
“Đợi chút,” bà nói, “để tao chạy ra gọi ông ấy.
Thời tiết ở đây rất tốt, ông ấy tranh thủ
Để ra làm chút cỏ.”
Vậy là tôi thấy ông
Chống bàn tay và đầu gối xuống bên luống tỏi tây,
Sờ nắn, kiểm tra, tách từng thân cây này
Ra khỏi thân cây khác, nhẹ nhàng kéo lên
Những thứ gì không thon, yếu và không có lá,
Hài lòng cảm nhận từng rễ cỏ dại đứt,
Nhưng cũng buồn rầu…
Rồi tôi thấy mình nghe
Tiếng trang nghiêm khuếch đại của đồng hồ hành lang
Nơi điện thoại nằm chơ trong một sự bình thản
Của kính gương và những con lắc rọi nắng…
Và thấy mình sau đó nghĩ: nếu nó là hôm nay
Thì đây là cách Thần chết gọi Người thường.
Rồi ông cất tiếng và tôi suýt đã nói tôi yêu ông.
Seamus Heaney, “A Call,” The Spirit Level (Faber and Faber, 1996).
Copyright © 1996 by Seamus Heaney | Nguyễn Huy Hoàng dịch.