Charles Wright (1935–) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1983, giải thơ Ruth Lilly năm 1993, giải thơ của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1997, giải Pulitzer cho thơ năm 1998, giải thơ Griffin Quốc tế năm 2007, và giải Bollingen năm 2013, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2014–2015.
Những cây nấm cóc đang bắt đầu nhú lên,
tròn và khô.
Chẳng có gì sẽ chạm vào chúng,
Chuột nang hay sóc chuột, ong bắp cày hay én.
Chúng phát sáng trong hoàng hôn như những đốm ma trơi có rễ.
Chẳng có gì sẽ chạm vào chúng.
Như thể những bùng binh nhỏ từ cái không thể chôn,
Những quyền lực, những sự thống trị,
Như thể lũ trẻ mồ côi trông coi trong cỏ ngắn,
như thể chúng đã nghe thấy tiếng gọi,
Chúng sẽ luôn ở với chúng ta,
những kẻ siêu việt của thế giới.
Có kẻ sẽ thử thò mỏ vào cái lớp xốp từ thế giới khác của chúng.
Có kẻ có thể sẽ thử nếm thử hương vị của mãi mãi.
Với một số nó là nơi ẩn náu, với một số một nơi đầy bóng để ngã xuống.
Nỗi đau buồn là một sà lan nổi,
ai biết nó sẽ đậu ở đâu?
Charles Wright, “Toadstools,” Caribou (Farrar, Straus and Giroux, 2014). This poem was first published in The New Yorker (May 10, 2010 Issue) and was included in The Best American Poetry 2011.
Copyright © 2014 by Charles Wright | Nguyễn Huy Hoàng dịch.