Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Tất nhiên
những người đứng ở đầu cầu thang
họ biết
họ biết mọi thứ
với chúng tôi thì khác
người quét dọn các khu phố
con tin của một tương lai tươi sáng hơn
những người ở đầu cầu thang
hiếm khi xuất hiện
luôn luôn giơ ngón tay lên môi
chúng tôi kiên nhẫn
vợ chúng tôi mạng những chiếc áo Chủ nhật
chúng tôi nói về khẩu phần ăn
về bóng đá giá giày
vào thứ Bảy chúng tôi ngửa đầu ra
và uống
chúng tôi không phải những kẻ
siết chặt tay
vung xích
nói và đặt câu hỏi
trong cơn sốt phấn khích
thúc giục nổi dậy
liên mồm nói và đặt câu hỏi
đây là chuyện cổ tích của họ –
chúng tôi sẽ lao lên cầu thang
và bắt lấy họ
đầu của những người trên đỉnh
sẽ lăn xuống cầu thang
và cuối cùng chúng tôi sẽ thấy
cái có thể nhìn thấy từ những độ cao này
tương lai nào
sự trống rỗng nào
chúng tôi không muốn cảnh
những cái đầu lăn lóc
chúng tôi biết đầu dễ dàng mọc lại
và ở đỉnh luôn luôn còn
hai hoặc ba
trong khi ở dưới chân nó đen ngòm chổi xẻng
đôi khi chúng tôi mơ
những người ở đầu cầu thang
đi xuống
xuống để gặp chúng tôi
và trong khi chúng tôi nhai bánh mì đọc báo
họ nói
– giờ chúng ta hãy nói chuyện
như người với người
cái áp phích gào lên là không đúng sự thật
chúng tôi mang sự thật trong đôi môi mím chặt
nó thật tàn nhẫn và quá nặng nề
vì vậy chúng tôi tự mang nó
chúng tôi không hạnh phúc
chúng tôi rất muốn ở
lại đây
đây là những giấc mơ tất nhiên
có thể trở thành thật
hoặc không trở thành thật
nên chúng tôi
sẽ tiếp tục canh tác
mảnh đất của chúng tôi
mảnh đá của chúng tôi
với một cái đầu nhẹ
một điếu thuốc giắt sau tai
và không một giọt hy vọng trong tim
Zbigniew Herbert, “From the Top of the Stairs,” Report from the Besieged City and Other Poems, trans. John and Bogdana Carpenter (Ecco Press, 1985).
Copyright © 1956 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.