Joseph Brodsky sinh năm 1940 ở Leningrad và định cư ở Hoa Kỳ từ năm 1972 sau khi bị chính quyền Liên Xô trục xuất. Ông được trao giải phê bình của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1986 và giải Nobel văn chương năm 1987, sau đó được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1991 đến năm 1992. Ông qua đời ở New York City năm 1996.
Telemachus của ta,
cuộc chiến thành Troia
đã kết thúc. Ta không nhớ bên nào thắng cuộc.
Người Hy Lạp, chắc hẳn, vì chỉ có họ mới bỏ
lại nhiều tử sĩ đến thế xa nhà.
Song đường về nhà đã tỏ ra quá xa.
Trong khi bọn ta phí phạm thời gian ở đó, Poseidon già,
gần như thể, đã kéo dài và mở rộng không gian.
Ta không biết ta ở đâu hay nơi này có thể
là gì. Nó có vẻ một hòn đảo bẩn thỉu
với những bụi cây, tòa nhà, và đám lợn ủn ỉn.
Một khu vườn um tùm cỏ dại; một nữ hoàng nào đó.
Cỏ và những tảng đá lớn… Telemachus, con ta!
Với một kẻ lang thang thì mặt hòn đảo
nào cũng giống nhau. Và trí óc vấp, mải đếm
những con sóng; mắt, sưng vì các chân trời biển,
giàn giụa; và thịt của nước lấp đầy các lỗ tai.
Ta không thể nhớ cuộc chiến đã kết thúc thế nào;
con đã bao nhiêu tuổi—ta cũng không thể nhớ.
Hãy lớn dậy, Telemachus của ta, lớn mạnh.
Chỉ có các vị thần mới biết ta có gặp lại nhau.
Con từ lâu đã không còn là đứa trẻ mà ta
ghìm lại đàn bò đang kéo cày trước mặt.
Nếu không phải vì cái mánh khóe của Palamedes
thì hai ta đã vẫn sống dưới một mái nhà.
Nhưng có lẽ ông ta đã đúng; không có ta
con đã được an toàn khỏi mọi dục vọng kiểu Oedipus,
và những giấc mơ của con, Telemachus, là vô tội.
Joseph Brodsky, “Odysseus to Telemachus,” trans. George L. Kline in Brodsky, A Part of Speech (Farrar, Straus, and Giroux, 1980). This poem was first published in The New York Review of Books (April 5, 1973 Issue).
Copyright © 1972 by Joseph Brodsky | Nguyễn Huy Hoàng dịch.