Joseph Brodsky sinh năm 1940 ở Leningrad và định cư ở Hoa Kỳ từ năm 1972 sau khi bị chính quyền Liên Xô trục xuất. Ông được trao giải phê bình của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1986 và giải Nobel văn chương năm 1987, sau đó được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1991 đến năm 1992. Ông qua đời ở New York City năm 1996.
cho Roberto và Fleur Calasso
Tôi cũng từng sống ở một thành phố nơi các mái đua ve
vãn mây bằng tượng, và nơi một nhà tư tưởng địa phương, với
tiếng rít “Suy thoái! Suy thoái!” the thé và chòm râu dê run rẩy, lê
lết các đại lộ; và một bờ kè vô tận làm cuộc sống trở nên ngắn ngủi.
Giờ nắng chiều vẫn làm quáng mắt các dãy chung cư đấy thôi.
Nhưng những người từng yêu thương tôi hơn chính bản thân họ
đã không còn sống nữa. Những con chó săn, đã đánh mất con mồi,
với sự hằn học nhai ngấu nghiến những thức ăn thừa, và ở đó
chúng thể hiện sự tương đồng với ký ức, với số phận của vạn vật.
Mặt trời lặn. Những giọng xa xăm, những câu cảm thán như “Đồ cặn
bã! Để tôi yên!”—bằng một thứ tiếng lạ, nhưng nó thật rõ ràng.
Và cái đầm đẹp nhất thế giới với cái chuồng bồ câu vàng
của nó đủ để làm đồng tử nhảy dựng, bởi lấp lánh đủ mạnh.
Một người khi đã sống đến lúc không thể được yêu nữa,
cay đắng vì phải bơi ngược lại dòng chảy và nhận thức quá rõ
được sức mạnh của nó, anh ta ẩn mình trong phối cảnh.
Joseph Brodsky, “In Italy,” trans. author, To Urania (Farrar, Straus and Giroux, 1988).
Copyright © 1985 by Joseph Brodsky | Nguyễn Huy Hoàng dịch.