Marina Tsvetaeva sinh năm 1892 ở Moskva, con gái của một giáo sư nghệ thuật và một nghệ sĩ piano. Bà xuất bản tập thơ đầu năm 1910 và kết hôn với nhà thơ Sergei Efron năm 1912. Năm 1917 Efron gia nhập lực lượng Bạch vệ và trong khoảng thời gian hai người bị chia cắt trong cuộc nội chiến Nga, Tsvetaeva đã có những mối tình ngắn ngủi với Osip Mandelstam và Sofia Parnok. Năm 1922 bà đoàn tụ với Efron ở Berlin, rồi chuyển tới Praha và định cư ở Paris năm 1925 cho đến khi trở về Moskva năm 1939. Năm 1941 Sergei Efron bị hành hình; Tsvetaeva tự vẫn.
cho Osip Mandelstam
Tiễn lên đường những người thân yêu,
Tôi hát cho họ những bài ca để nhớ –
Để họ nhận được, một cách nào đó,
Cái mà tôi đã được nhận chính mình.
Dọc một con đường xanh mướt lịm
Tôi tiễn họ đến giữa những ngã tư.
Gió, đừng mệt, mi hãy cứ hát đi,
Và đường kia, mi đừng làm khó họ!
Mây xám bồ câu, này mi đừng đổ lệ –
Họ ăn vận như đến kỳ nghỉ xa!
Thu nanh lại, hỡi mãng xà, khi qua,
Hãy ném đi con dao gian, đạo tặc.
Cô gái ơi, một người đẹp qua đường,
Hãy với họ làm cô dâu hạnh phúc,
Nở giùm tôi một nụ cười đẹp nhất –
Cô sẽ được ban thưởng bởi Thiên Vương!
Hãy cháy lên, những đống lửa trong rừng,
Đuổi về hang sâu từng đàn thú dữ.
Ở trên trời, xin Đức Mẹ của Chúa,
Hãy phù hộ cho người khách của con!
17 tháng 2, 1916
Marina Tsvetaeva, “Собирая любимых в путь.”
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.