Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Ngày xưa có một bông hoa hồng mọc trong vườn. Một ngọn gió đem lòng yêu cô. Họ hoàn toàn khác nhau – anh nhẹ và trong; cô bất động và nặng như máu.
Một người đàn ông đi guốc gỗ đến nhổ bông hoa hồng bằng đôi tay mập ú. Gió nhảy theo ông, nhưng người đàn ông đã đóng sầm cửa lại.
– Giá mà tôi hóa được thành đá – kẻ bất hạnh khóc – tôi có thể đi vòng quanh thế giới, tôi có thể đi xa nhiều năm, nhưng tôi biết cô ấy luôn luôn ở đó đợi.
Gió hiểu rằng để thực sự đau khổ, người ta phải chung thủy.
Zbigniew Herbert, “The Wind and the Rose,” Selected Poems, trans. Czesław Miłosz and Peter Dale Scott (Penguin, 1968).
Copyright © 1957 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.