Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.
Những kẻ yêu nhau nhìn nhau bằng cái nhìn tăm tối,
Kẻ tóc vàng, tóc óng. Trong bóng tối đăm đăm
Những cánh tay khao khát của họ bện lấy nhau mảnh dẻ.
Miệng của kẻ được ban phước tứa đỏ. Những mắt tròn
Soi ánh vàng tăm tối của buổi chiều xuân,
Bìa và cái đen của cánh rừng, nỗi sợ chiều hôm trong sắc xanh lục;
Có lẽ những cánh chim không thể thành lời, con đường
Của kẻ chưa sinh bên những làng u ám, những hè cô đơn
Và từ sắc xanh mục rữa đôi khi bước ra một kẻ đã mất.
Khe khẽ lúa mạch vàng xào xạc trên cánh đồng.
Đời thì vất và người nông dân vung đanh lưỡi hái,
Người thợ mộc ghép những thanh dầm vĩ đại.
Lá ngả thắm vào mùa thu; hồn tu sĩ
Bước qua những ngày thanh thản; nho đã chín
Và không khí hội hè trong những khoảng sân rộng.
Quả vàng đã có mùi ngọt hơn; êm là tiếng cười
Của kẻ hân hoan, nhạc và khiêu vũ trong những căn hầm tối;
Trong vườn hoàng hôn bước chân và sự im lặng của cậu bé đã chết.
Georg Trakl, “Stundenlied,” Sebastian im Traum (Kurt Wolff Verlag, 1915).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.