Sau nỗi đau lớn, một cảm giác trang nghiêm –
Các dây thần kinh ngồi lễ nghi, như mộ –
Trái tim cứng hỏi “có phải Người, cuộc mang,”
Và “Hôm qua, hay hàng thế kỷ trước đó?”
Đôi chân, máy móc, đi quanh –
Một con đường gỗ
Của mặt đất, hoặc không khí, hoặc nên –
Vẫn lớn lên như cũ,
Một sự bằng lòng tựa thạch anh, như đá –
Đây là giờ của chì nặng –
Được nhớ, nếu sống sót qua,
Như những người đóng băng, nhớ tuyết –
Trước – lạnh – rồi cóng – rồi đến lúc buông ra –
Emily Dickinson, “After great pain, a formal feeling comes –” (c. 1862).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.