Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.
Khi Orpheus khua bạc cây đàn lia,
Khóc than một người đã chết trong khu vườn buổi tối,
Ngươi nghỉ ngơi dưới những tán cây cao là ai?
Tiếng than khóc xào xạc những đám sậy mùa thu,
Cái ao xanh,
Chết dần đi dưới những tán cây xanh
Và theo bóng của người em gái;
Tình yêu tăm tối
Của một giống nòi hoang,
Ngày vội đi trên những bánh xe vàng.
Đêm yên tĩnh.
Dưới những cây lãnh sam u ám
Hai con sói trộn máu
Trong một cái ôm đá; một sắc vàng,
Đám mây đánh mất mình trên cây cầu bộ hành,
Sự kiên nhẫn và im lặng của tuổi thơ.
Một lần nữa cái xác mỏng manh gặp lại
Bên ao Triton
Ngủ mê trong mái tóc dạ hương lan.
Giá mà cái đầu lạnh cuối cùng cũng vỡ!
Bởi luôn luôn một con nai xanh theo sau,
Một con mắt dõi nhìn dưới những tán cây hoàng hôn,
Những con đường tối tăm hơn
Thức dậy và xao động bởi những hòa âm đêm,
Sự cuồng điên dịu dàng;
Hay là cây đàn dây vang lên
Đầy cực lạc tăm tối
Dưới đôi bàn chân mát của người đàn bà sám hối
Trong thành phố đá.
Georg Trakl, “Passion,” Sebastian im Traum (Kurt Wolff Verlag, 1915).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.