Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Hermes chu du thế giới. Chàng gặp một con chó.
– Ta là một vị thần, Hermes lịch sự giới thiệu.
Con chó khịt khịt chân chàng.
– Ta thấy cô đơn. Con người phản bội các vị thần; nhưng lũ động vật vô thức và hữu tử, chúng ta thèm có chúng. Buổi tối, sau cả ngày lang thang, chúng ta sẽ ngồi dưới gốc cây sồi. Khi đó ta sẽ bảo mi ta cảm thấy già và ta muốn chết. Đấy là một lời dối trá cần thiết, để mi sẽ liếm tay ta.
– Được, con chó thờ ơ đáp, tôi sẽ liếm tay anh. Đôi tay mát và có mùi lạ.
Họ đi, họ đi. Họ gặp một ngôi sao.
– Ta là Hermes, vị thần nói, và tạo ra một trong những gương mặt xinh đẹp nhất của mình. Ngươi có muốn đi cùng chúng ta đến tận cùng thế giới không? Ta sẽ làm cho nó hãi hùng ở đó, để ngươi sẽ phải dựa đầu vào vai ta.
– Tốt, ngôi sao đáp bằng giọng thủy tinh. Với tôi thì đi đâu cũng thế; nhưng tận cùng thế giới, đó thật là thơ ngây. Thật không may, làm gì có tận cùng thế giới.
Họ đi. Họ đi. Con chó, Hermes, và ngôi sao. Họ nắm tay nhau. Hermes nghĩ nếu có ra ngoài tìm bạn lần nữa, chàng sẽ không thành thật như vậy.
Zbigniew Herbert, “Hermes, Dog, and Star,” Selected Poems, trans. John and Bogdana Carpenter (Oxford University Press, 1977).
Copyright © 1957 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.