W. H. Auden sinh năm 1907 ở York và theo học Văn học Anh tại Christ Church, Đại học Oxford, nơi ông kết bạn với các nhà thơ Cecil Day-Lewis, Louis MacNeice, và Stephen Spender. Ông đến Mỹ năm 1939 và trở thành công dân Hoa Kỳ năm 1946. Auden được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1948, giải Bollingen năm 1953, và giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1956, và từ năm 1956 đến năm 1961 là Giáo sư về Thơ tại Đại học Oxford. Ông qua đời ở Vienna năm 1973.
Ai, bây giờ, nhìn thấy Bà thật
Hôn nhân hạnh phúc,
Nội trợ, người bạn đời của Con người,
Có thể hình dung ra đấng Virago
Gầm thét, đấng Amazon,
Đức Mẹ Thiên nhiên từng là?
Những cánh rừng sinh sôi của bà
Đã trụi,
Những quái vật khổng lồ của bà bối rối,
Đất đai của bà lầm bầm,
Nơi cây trồng, ngay hàng thẳng lối,
Sẽ sớm trở thành ngọc:
Lơ-văng hay cu-săng,
Những con ngựa nòi biết sợ
Gặm cỏ trên cánh đồng,
Một đồng hồ nhà thờ chia ngày,
Trên đường lúc mặt trời lặn
Ngỗng lạch bạch về.
Còn Anh ta:
Chuyện gì xảy ra với các Sử thi
Tàn bạo và những ác mộng kể về?
Không giám mục nào cầm
Rìu đuổi theo các phó tế,
Trong hang ổ đổ nát
Của một trùm tư bản cướp bóc
Những người ngắm cảnh dã ngoại
Không mang theo dao găm.
Tôi cũng có thể nghĩ mình
Là một nhà nhân-văn,
Liệu tôi có thể không thấy
Cách autobahn
Đâm thọc cảnh quan
Trong sự ngạo mạn kiểu La Mã vô thần,
Đàn con của người nông dân
Nhón chân qua nhà kho
Nơi con dao thiến ngựa được cất.
W. H. Auden, “Et in Arcadia Ego,” About the House (Random House, 1965). This poem was first published in The New York Review of Books (June 3, 1965 Issue).
Copyright © 1964 by W. H. Auden | Nguyễn Huy Hoàng dịch.