Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.
Không ai trong nhà. Mùa thu trong các căn phòng;
Bản sô nát ánh trăng
Và sự tỉnh giấc ở bìa rừng chạng vạng.
Luôn luôn mi ngẫm nghĩ khuôn mặt trắng của con người
Cách xa sự hỗn loạn của thời gian;
Trên một kẻ mơ mộng những cành xanh vui mừng rủ xuống,
Thập giá và buổi tối;
Ngôi sao của hắn ôm lấy kẻ vang dội bằng những cánh tay tím,
Nó trèo lên những cửa sổ không người ở.
Thành thử kẻ lạ run rẩy trong bóng tối,
Khi hắn lặng lẽ nâng mí mắt trên một thứ con người,
Đằng xa; giọng nói bạc của gió ngoài hành lang.
Georg Trakl, “Hohenburg,” Sebastian im Traum (Kurt Wolff Verlag, 1915).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.