Osip Mandelstam sinh năm 1891 trong một gia đình Do Thái ở Warsaw. Năm 1911 ông cùng các nhà thơ Nikolai Gumilev và Sergey Gorodetsky lập nên trường phái thơ Acme và xuất bản tập thơ đầu năm 1913. Năm 1922 ông kết hôn với Nadezhda Khazina và chuyển đến Moskva, nơi ông kiếm sống bằng công việc phê bình và dịch thuật. Năm 1933 ông viết một bài thơ giễu nhại Stalin, dẫn đến việc bị bắt giữ và kết án đi đày trong năm sau đó. Trong làn sóng Đại thanh trừng 1936–1938, ông bị bắt lần thứ hai và bị kết án năm năm tù vì “các hoạt động phản cách mạng.” Ông qua đời ở trại trung chuyển Vtoraya Rechka gần Vladivostok vào tháng 12 năm 1938.
Nàng vẫn chưa được sinh ra,
Nàng là âm nhạc và lời nói,
Và do đó, một liên kết không thể chia
Giữa mọi sinh vật trên thế giới.
Ngực biển thở êm đềm,
Nhưng, như điên, ngày sáng.
Và bọt, màu tử đinh hương
Trong chiếc bát xanh thẳm.
Mong đôi môi của tôi tìm thấy
Sự câm lặng ban đầu,
Như một nốt pha lê,
Thuần khiết từ khi ra đời!
Cứ là bọt, Aphrodite,
Lời, trở về với âm nhạc,
Và trái tim, xấu hổ với trái tim,
Hợp nhất với cội nguồn của cuộc sống!
Osip Mandelstam, “Silentium” (1910).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.