Joseph Brodsky sinh năm 1940 ở Leningrad và định cư ở Hoa Kỳ từ năm 1972 sau khi bị chính quyền Liên Xô trục xuất. Ông được trao giải phê bình của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1986 và giải Nobel văn chương năm 1987, sau đó được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1991 đến năm 1992. Ông qua đời ở New York City năm 1996.
Hài nhi, Mary, Joseph, các vị vua,
gia súc, lạc đà, và những người chăn thả,
đội da cừu, những người chăn cừu khổng lồ,
tất cả trở thành một bộ đồ chơi làm bằng đất nặn.
Trong tuyết như bông phủ những ánh lấp lánh,
một đống lửa cháy. Và ngài sẽ muốn chạm
vào ngôi sao lá thiếc ấy bằng một ngón, hoặc cả năm,
như hài nhi đã muốn chạm ở Bethlehem.
Mọi thứ hồi đó ở Bethlehem đều lớn.
Nhưng đất sét, cảm giác, với lá thiếc trên mình,
và quanh đó, bông, nằm rải rác, đóng
vai trò của những gì đã khuất khỏi tầm nhìn.
Giờ, ngài lớn hơn tất cả bọn họ. Từ một độ
cao họ không thể với đến, như khách qua đường
lúc nửa đêm tìm thấy một cửa sổ, từ vũ trụ
ngài nhìn vào những nhân vật bên trong.
Cuộc sống đã tiếp diễn ở đó từ nhiều thế kỷ,
mặc dù một số bị giảm kích cỡ trong khi
những người khác, như đã xảy ra với ngài, lớn lên.
Ở đó họ vật lộn với những mảnh tuyết vụn
và đứa trẻ với lấy đầu vú mẹ. Và ngài sẽ muốn
nhắm mắt, hoặc muốn bước vào một thiên
hà khác, nơi trong chốn hoang vu vang vọng
của nó, nó tỏa sáng như cát ở Palestine.
Joseph Brodsky, “Presepio” (1991).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.