Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.
Xuân chạng vạng xanh; dưới những cái cây hút
Một bóng tối lang thang vào buổi tối và sự suy tàn,
Lắng nghe tiếng than khẽ khàng của con chim đen.
Đêm lặng lẽ xuất hiện, một con thú rỉ máu,
Từ từ chìm xuống trên đồi.
Trong không khí ẩm những cành táo ra hoa đung đưa,
Những hình hài bện xoắn nới bạc,
Chết đi khỏi đôi mắt đêm; những vì sao rơi;
Khúc hát êm đềm của tuổi thơ.
Hiện ra rõ hơn kẻ ngủ bước xuống cánh rừng đen,
Và một suối nguồn xanh rì rầm trong lòng đất,
Để kẻ khác lặng lẽ nhấc đôi mi nhợt nhạt
Trên khuôn mặt tuyết;
Và trăng đuổi theo một con thú đỏ
Từ hang động của nó;
Và lời than tối tăm của phụ nữ chết trong tiếng thở dài.
Rạng rỡ hơn hắn giơ tay về phía ngôi sao của mình
Kẻ lạ trắng;
Một kẻ đã chết rời ngôi nhà đổ nát trong im lặng.
Ôi hình hài mục rữa của con người; đúc từ kim loại lạnh,
Đêm và nỗi hãi hùng của những cánh rừng chìm
Và chốn hoang vu cháy sém của dã thú;
Sự lặng gió của tâm hồn.
Trên thuyền đen hắn trôi xuống những dòng lung linh,
Đầy những ngôi sao tím, và yên bình
Những cành xanh tươi chìm xuống hắn,
Anh túc từ những đám mây bạc.
Georg Trakl, “Siebengesang des Todes,” Sebastian im Traum (Kurt Wolff Verlag, 1915).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.