Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.
Trái tim hoang ngả trắng trong rừng;
Ôi nỗi sợ tối tăm
Của cái chết, khi sắc vàng
Chết trong mây xám.
Tối tháng Mười một.
Đứng trước cánh cổng trơ trụi của lò mổ
Một đám phụ nữ nghèo;
Vào từng cái giỏ
Rơi thịt thối và lòng mề;
Bữa ăn bị nguyền rủa!
Bồ câu xanh của buổi tối
Không mang lại sự hòa giải.
Tiếng trômpet tối tăm
Đi qua lá vàng ướt
Của những cây du,
Một lá cờ rách bươm
Bốc khói máu,
Để trong nỗi sầu hoang dại
Một người đàn ông lắng nghe.
Ôi! mi những kỷ đồng
Chôn ở đó dưới màu đỏ hoàng hôn.
Từ hành lang tối bước ra
Hình bóng vàng
Của nữ-thiếu-niên,
Bao quanh bởi những mặt trăng nhợt,
Quần thần mùa thu,
Những cây linh sam đen bị vò nát
Trong cơn bão đêm,
Pháo đài dốc.
Ôi trái tim
Lung linh vào cái mát lạnh như tuyết.
Georg Trakl, “Das Herz,” Der Brenner, Innsbruck 1914.
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.