Joseph Brodsky sinh năm 1940 ở Leningrad và định cư ở Hoa Kỳ từ năm 1972 sau khi bị chính quyền Liên Xô trục xuất. Ông được trao giải phê bình của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1986 và giải Nobel văn chương năm 1987, sau đó được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1991 đến năm 1992. Ông qua đời ở New York City năm 1996.
Đã đến lúc chim làm quen với lá.
Những bàn tay thuê xắn áo.
Trong một ký túc xá hôi hám bằng gạch
lũ con trai dậy, ướt tinh dịch.
Những đám mây mang hình dạng vô lý
một cách hiển nhiên nhưng đáng yêu khẳng định
sự giống nhau trong số phận của chúng
với một ý nghĩ tích.
Khi mặt trời giơ phù hiệu của nó
trước thế giới tội lỗi chung,
những đám người nhếch nhác phải vùng
dậy, trừ khi có yêu cầu khác.
Giờ hãy xem cái người ta không thể thấy
ở nơi khác trong thiên hà:
sự sống trên trái đất, mà trọng lực
nặng hơn những sao chổi và
như một bức ảnh chỉ có thể cho thấy
những xem trước, nó là độc nhất
mặc dù một số hành động hẳn
khiến khán giả phải hoảng.
Song, cái màu xanh thừa mứa
trên cao kia cung cấp một manh mối
tại sao những quy luật đạo đức
sẽ không nhận được tràng pháo tay thích đáng.
Cái chúng ta từng đổ lỗi cho các vị thần
giờ bị quy cho những tỉ lệ
của những phần tử nhỏ mà tổng
làm người ta nhớ cái giả dối cũ.
Nhưng bất kể nguyên nhân,
hay những hệ quả khiến người ta tạm dừng,
y vẫn cảm thấy mừng
khi thấy mình ở khoảng trung gian.
Được tô điểm bởi bình minh dịu dàng
y tự hào rằng như hành tinh của chính mình
bây giờ y sẽ không nhăn nhó
trước cái y đang đối mặt, bởi lẽ
phải chịu đựng không gì mà chúng ta
không thể mất, nó làm cứng đá
và – khá nhanh – cứng cả trái tim.
Nhưng đá sẽ tồn tại mãi.
Joseph Brodsky, “Reveille,” So Forth (Farrar, Straus and Giroux, 1996). This poem was first published in The Times Literary Supplement (February 2, 1996 Issue).
Copyright © 1996 by Joseph Brodsky | Nguyễn Huy Hoàng dịch.