Eugenio Montale (1896–1981) là nhà thơ người Ý. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1975.
Cái cơn gió bốc cái mùi hương đắng
từ biển đến các vòng xoáy của thung lũng
và ập vào em, làm xù tóc,
đám rối ngắn trên nền trời nhợt nhạt;
cái cơn tố dính chiếc váy mà em mặc vào em
và mau chóng điều chỉnh em theo hình ảnh của nó,
làm sao nó đã trở lại, khi em đã đi, với những
tảng đá núi nhô ra khỏi vực thẳm;
và làm sao, cơn thịnh nộ cuồng say đã tắt,
hơi thở mềm tìm thấy lại khu vườn,
đung đưa em, duỗi trên võng giữa những hàng cây,
trên những chuyến bay không cánh của em.
Than ôi, thời gian không bao giờ sắp đặt
những hạt cát hai lần như nhau. Và có hy vọng
trong đây: bởi, nếu nó xảy ra, cùng với thiên nhiên
cổ tích chúng ta sẽ bùng cháy trong nháy mắt.
Cái dòng chảy không tăng tốc – và bây giờ làm sống lại
một nhóm các khu định cư trải dài trước mắt
trên một sườn đồi,
trang trí những băng rôn và vòng hoa.
Thế giới tồn tại… Sự kinh ngạc chặn đứng
cái trái tim đầu hàng trước những hồn ma lạc,
những sứ giả của buổi tối: và sẽ không tin
những người đói đang ăn mừng.
Eugenio Montale, “Wind and Flags,” Collected Poems, 1920–1954, trans. Jonathan Galassi (Farrar, Straus and Giroux, 1998).
Copyright © 1927 by Euenio Montale | Nguyễn Huy Hoàng dịch.