Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
DAEDALUS NÓI:
Đi đi con ơi và nhớ rằng con đang đi bộ không bay
đôi cánh chỉ là vật trang trí con đi trên đồng cỏ
làn gió ấm áp kia là mặt đất ẩm mùa hè
và gió lạnh là một dòng suối chảy
bầu trời đầy lá và những con thú nhỏ
ICARUS NÓI:
Đôi mắt con như hai hòn đá rơi thẳng xuống đất
thấy người nông dân đang lật lại những tảng đất dày
một con giun quằn quại trong rãnh
một con sâu độc ác cắn sợi dây gắn cây với đất
DAEDALUS NÓI:
Con ơi nó không đúng đâu Vũ trụ chỉ là ánh sáng
và trái đất là bát của bóng Hãy nhìn các màu sắc đang chơi
bụi bốc lên từ biển sương khói bay lên trời
một cầu vồng hình thành từ các nguyên tử cao quý nhất
ICARUS NÓI:
Tay con nhức vì đập cánh trong khoảng trống thưa cha
chân tê mỏi nhớ gai và những tảng đá sắc
con không nhìn mặt trời được như cách cha nhìn
con kẻ chìm trong những tia tối của trái đất
MIÊU TẢ THẢM HỌA
Giờ Icarus rơi chúc đầu xuống
hình ảnh cuối là gót chân của một đứa trẻ con
bị biển phàm ăn nuốt chửng
Ở trên cao người cha hét lên một cái tên
không thuộc về cổ hay một cái đầu
mà thuộc về hồi tưởng
BÌNH LUẬN
Còn quá trẻ chàng không hiểu đôi cánh chỉ là một ẩn dụ
chút sáp lông và sự khinh thường những định luật hấp dẫn
chúng không thể giữ cơ thể ở độ cao nhiều thước
Bản chất vấn đề là giữ cho tim chúng ta
đẩy máu nặng
được chứa đầy không khí
và đó là điều mà Icarus đã không chấp nhận
hãy cầu nguyện
Zbigniew Herbert, “Daedalus and Icarus,” The Collected Poems: 1956–1998, trans. Alissa Valles (Ecco Press, 2007).
Copyright © 1956 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.