W. H. Auden sinh năm 1907 ở York và theo học Văn học Anh tại Christ Church, Đại học Oxford, nơi ông kết bạn với các nhà thơ Cecil Day-Lewis, Louis MacNeice, và Stephen Spender. Ông đến Mỹ năm 1939 và trở thành công dân Hoa Kỳ năm 1946. Auden được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1948, giải Bollingen năm 1953, và giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1956, và từ năm 1956 đến năm 1961 là Giáo sư về Thơ tại Đại học Oxford. Ông qua đời ở Vienna năm 1973.
Chaucer, Langland, Douglas, Dunbar, với tất cả
các huynh đệ vô danh, làm thế nào mà các ông xoay xở,
không thuốc mê hay hệ thống ống nước,
dưới hiểm họa hằng ngày từ phù thủy, thầy pháp,
người hủi, Thánh Bộ, những tên lính đánh thuê ngoại quốc
hừng hực khi chúng đến, để viết thật khí thế,
không nhăn nhó hay tự thương hại?
Tràng giang các ông có thể nhưng không thông tục,
phóng đãng mà không tục tĩu, những cuộc đấu khẩu om sòm
tuyệt đối vui, say, trong khi các thi sĩ của chúng tôi,
bao quanh bởi mọi tiện nghi vật chất,
miễn nhiễm, họ tin, với tất cả những điều mê tín,
ngay cả lúc đỉnh cao nhất cũng thường xuyên rầu rĩ
hoặc lập dị, bị cái tôi Gorgon của họ hóa đá.
Chúng tôi đều hỏi, nhưng tôi không nghĩ có ai
có thể thực sự nói tại sao mọi nhóm tuổi đều thấy
thời đại này gớm ghiếc. Song không nhờ những động cơ vô tâm
của nó, các ông đã không thuê được những kệ sách của tôi,
trên tay để làm sướng tai tôi và cù
lên xác thịt buồn: Đây thôi tôi rất sẵn lòng
buột ra những câu thơ tán thưởng một tháng Sáu tưng
bừng sấm chớp khi những tán cây Judas ra hoa,
song bị cấm bởi kiến thức
rằng các ông sẽ viết chúng hay hơn rất nhiều.
W. H. Auden, “Ode to the Medieval Poets,” Epistle to a Godson and Other Poems (Random House, 1972).
Copyright © 1971 by W. H. Auden | Nguyễn Huy Hoàng dịch.