Tomas Tranströmer (1931–2015) là nhà thơ người Thụy Điển. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1990 và giải Nobel văn chương năm 2011.
Cơn bão đặt miệng nó vào căn nhà
và thổi để tạo ra một nốt.
Tôi ngủ không yên, trở mình, nhắm mắt
đọc văn bản của bão.
Nhưng mắt đứa trẻ mở to trong bóng tối
và cơn bão gào rú cho đứa trẻ.
Cả hai đều thích những ngọn đèn đung đưa,
Cả hai đều nửa chừng đến tiếng nói.
Cơn bão có bàn tay và đôi cánh trẻ con.
Đoàn xe chạy về phía Lapland.
Và ngôi nhà cảm thấy các chòm đinh
giữ các bức tường lại với nhau.
Đêm yên tĩnh trên sàn nhà chúng tôi
(nơi tất cả những bước chân đã chết
nghỉ như những chiếc lá chìm trong ao)
nhưng ngoài kia đêm hoang vu.
Một cơn bão nghiêm trọng hơn quét qua thế giới.
Nó đặt miệng nó vào hồn chúng ta
và thổi để tạo ra một nốt. Chúng ta sợ
cơn bão sẽ thổi rỗng chúng ta.
Tomas Tranströmer, “A Winter Night,” The Great Enigma: New Collected Poems, trans. Robin Fulton (New Directions, 2006).
Copyright © 1962 by Tomas Tranströmer | Nguyễn Huy Hoàng dịch.