Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Con chình” – Eugenio Montale

Eugenio Montale (1896–1981) là nhà thơ người Ý. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1975.

Con chình

Con chình, siren
của những vùng biển lạnh, rời Baltic
để đến biển của chúng ta,
đến các cửa sông, các con sông, đi ngược
lên sâu dưới cơn lũ hạ nguồn,
từ nhánh đến nhánh,
từ mạch đến mạch nhỏ hơn,
ngày càng hướng vào đất liền, hướng vào trái tim
của đá, luồn
qua những khe bùn cho đến một ngày
ánh sáng bật ra từ cây hạt dẻ
thắp sáng sự lấp loáng của nó trong các vũng nước tù,
trong những con mương đi
từ những vách Appennini xuống Romagna;
con chình, ngọn đuốc, cây roi,
mũi tên của tình yêu trên trái đất
mà chỉ rạch ngòi chúng ta
hay những suối cạn của dãy Pyrenees dẫn ngược
về tới thiên đường sinh sản;
linh hồn xanh tìm kiếm
sự sống nơi chỉ
có hạn và sự hoang vắng đốt cắn,
tia lửa nói
rằng tất cả bắt đầu khi mọi thứ có vẻ
là những gốc trụi hóa than, bị chôn vùi;
cầu vồng ngắn ngủi, đôi
của mống mắt đặt dưới lông mi em
và em để tỏa sáng trinh nguyên giữa những người con
của con người, chìm trong bùn của em, em có thể
nào không tin đó là em của mình?

Eugenio Montale, “The Eel,” Collected Poems, 1920–1954, trans. Jonathan Galassi (Farrar, Straus and Giroux, 1998).

Copyright © 1948 by Euenio Montale | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on August 4, 2022 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: