Anna Akhmatova sinh năm 1889 ở Odessa. Năm 1910 bà kết hôn với nhà thơ Nikolai Gumilev và cùng chồng và các nhà thơ như Osip Mandelstam và Sergey Gorodetsky lập nên trường phái thơ Acme. Năm 1912 bà xuất bản tập thơ đầu và chỉ trong chín năm bà cho ra đời thêm bốn tập thơ khác. Năm 1918 bà ly hôn với Gumilev và kết hôn với Vladimir Shileyko cho đến khi ly dị năm 1926, trong khi Gumilev bị Cheka hành quyết năm 1921. Bà có thêm một mối tình nữa với Nikolai Punin, người qua đời trong Gulag năm 1953. Thơ của Akhmatova bị chính quyền cấm xuất bản cho đến năm 1940, rồi một lần nữa sau khi Thế chiến II kết thúc. Hai tuyển tập thơ của bà được xuất bản trở lại vào các năm 1958 và 1961, nhưng phải đến năm 1987 tác phẩm vĩ đại của bà về cuộc Đại thanh trừng, Requiem (Cầu hồn), mới được xuất bản ở Liên Xô. Thay vì chọn cuộc sống lưu vong như nhiều nhà thơ cùng thời, bà ở lại Leningrad cho đến khi qua đời năm 1966.
Rất nhiều đá đã ném vào tôi
Không hòn nào còn làm tôi sợ nữa.
Và cái bẫy đã thành tòa tháp cao
Giữa những tòa tháp cao đứng giữa.
Tôi cảm ơn những thợ xây: hãy để
Nỗi lo lắng muộn phiền họ qua đi.
Ở đây tôi nhìn thấy bình minh sớm hơn,
Tia nắng cuối của mặt trời rạng rỡ.
Và thường xuyên qua cửa sổ phòng tôi
Những cơn gió của biển bắc bay vào,
Và bồ câu từ tay tôi ăn lúa…
Và bàn tay rám của Thần Nàng thơ
Bình thản và nhẹ nhàng tít trên cao,
Sẽ hoàn thành trang tôi viết dở.
Anna Akhmatova, “Уединение” (1914).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.