W. H. Auden sinh năm 1907 ở York và theo học Văn học Anh tại Christ Church, Đại học Oxford, nơi ông kết bạn với các nhà thơ Cecil Day-Lewis, Louis MacNeice, và Stephen Spender. Ông đến Mỹ năm 1939 và trở thành công dân Hoa Kỳ năm 1946. Auden được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1948, giải Bollingen năm 1953, và giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1956, và từ năm 1956 đến năm 1961 là Giáo sư về Thơ tại Đại học Oxford. Ông qua đời ở Vienna năm 1973.
Khi trong bóng râm lắng nghe từ một chiếc ghế gấp
Mọi tiếng ồn mà vườn tôi tạo ra trong ẩn nấp,
Đối với tôi đó là điều thích hợp, rằng từ ngữ
Được giữ, không ban cho các loài chim và rau củ.
Một con oanh không tên thánh hay tên riêng đi hết
Bài Quốc ca Oanh, là tất cả những gì nó biết,
Và chờ một bên thứ ba những bông hoa rung rinh đợi
Để nói cặp nào, nếu có, được với nhau giao phối.
Không ai trong số chúng có khả năng nói phét,
Không một ai biết rằng nó đang sắp chết
Hay có thể bằng một nhịp điệu hoặc một vần
Đảm nhận cái trách nhiệm về thời gian.
Cho những kẻ tốt đẹp hơn chúng hãy để ngôn ngữ,
Những kẻ cô độc, đếm ngày và mong thư cũ;
Chúng ta cũng tạo tiếng ồn khi ta cười hoặc khóc nức nở:
Lời nói là cho những kẻ có những lời ước hẹn để giữ.
W. H. Auden, “Their Lonely Betters,” Nones (Faber and Faber, 1951).
Copyright © 1950 by W. H. Auden | Nguyễn Huy Hoàng dịch.