John Berryman (1914–1972) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1965, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1969, và giải thơ Bollingen cũng trong năm 1969.
Hắn nhìn vào điêu tàn. Điêu tàn nhìn thẳng lại.
Hắn nghĩ họ là bạn cũ. Hắn cảm thấy trên cầu thang
nơi ông bô nàng phát hiện họ trần truồng
họ trở nên thân thuộc. Khi những giấy tờ mất
đặc những bí mật của bằng hữu, hắn nghĩ hắn có sở trường
đổ nát. Con đường của họ giao nhau
và một lần họ giao nhau trong ngục; họ giao nhau trên giường;
và qua một lá thư không chữ ký mắt họ gặp nhau,
và ở một thành phố Châu Á
mất phương hướng & lảo đảo lúc hai & ba,
hoặc run rẩy trước một cú đe dọa tươi của điện thoại,
và khi có người câu dây vào đầu hắn
để đạt đến một kết luận sai lầm, “Động kinh.”
Nhưng bây giờ hắn nhận thấy rằng: họ không phải bạn cũ.
Hắn không biết người này.
Người này là một người lạ, đến để đền
cho tất cả những kẻ mạo danh, và để cho chắc cú.
Henry gật đầu, không-.
John Berryman, “Dream Song 45,” 77 Dream Songs (Farrar, Straus and Giroux, 1964).
Copyright © 1964 by John Berryman | Nguyễn Huy Hoàng dịch.